Lời cảm ơn

Luis Nguyen
3 min readNov 13, 2023

--

November 15th, 2022.

Sáng buổi đầu tiên của kì nghỉ lễ, mình gọi cho anh Tân (Western Digital). Cũng đã rất lâu (nhiều năm) rồi hai anh em mới nói chuyện, nên một tiếng trôi qua quá nhanh. Trong ảnh là mình, anh Tân, chị Linh (Stanford) vợ anh và bé Tun chụp trong quán Chipotle ở một góc trên đường Madison Street, Chicago, Mỹ vào mùa đông đầu năm 2016. Vèo một cái, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Tun hồi đó mới mấy tháng, giờ đã vào lớp một rồi. Anh Tân thì trẻ hơn nhiều so với trong ảnh hồi đó, và gia đình đang sắp sửa chào đón một bé thứ hai đầu mèo đuôi hổ trong gần tháng nữa.

Anh Tân là người đầu tiên kể cho mình về anh Sơn (Bioturing), anh Dũng (INRIA Grenoble — Rhône-Alpes), anh Công (Applied Materials), những anh chị xuất phát từ Nga và đi qua Mỹ, anh cũng kể cho mình về nước Mỹ và Giấc mơ Mỹ. Cũng là người đầu tiên bảo mình qua Mỹ làm tiến sĩ đi, và hướng dẫn mình những bước đi đầu từ việc học lại tiếng anh, thi TOEFL, GRE, và sau này là động lực giúp mình theo đuổi con đường học tiến sĩ, anh cũng giúp mình thành công trong chặng đường lấy học bổng VEF, và các loại học bổng toàn phần khác nhau vào các trường xếp hạng cao nhất ở nước Mỹ ngày ấy. Sau này trong quá trình làm tiến sĩ, thì anh cũng khuyên bảo mình rất nhiều trong cách nghiên cứu, cách làm việc với thầy hướng dẫn, và nhiều bài học khác. Nhờ cảm hứng từ anh, mà sau này mình cũng đã hướng dẫn (mentoring) và giúp đỡ rất rất nhiều thế hệ sau để theo đuổi thành công giấc mơ như mình ngày xưa. Nhưng ít ai biết rằng, từ hơn mười mấy năm trước, anh Tân cũng là người đưa mình ra bến tàu để mình đi thăm bạn gái đầu tiên hồi mình còn là một thằng nhóc học năm nhất đại học và không biết một chữ tiếng Nga nào (và anh Đông (Hydro-Québec) — hiện đang ở Canada là người đón ở đầu tàu ở ga đến cách hơn 1200km), sau này anh Tân cũng là người đón mình ở sân bay khi mình hạ cánh lần đầu tiên ở O’hare, Chicago, nước Mỹ.

Ảnh thứ hai là một trang trong phần “lời cảm ơn” ở trong luận án tiến sĩ của mình, viết từ rất lâu lắm rồi mà sáng nay mới có dịp để gửi được cho anh. Phía sau lấp ló là tòa nhà chính cổ kính và nổi tiếng của đại học Sydney. Từ Nga, Châu Âu, Mỹ, Việt Nam và giờ đang ở Úc, lang thang sau chừng đó năm, mình đã làm xong tiến sĩ, giờ đang đi làm nhà nghiên cứu ở viện nghiên cứu lớn nhất nước Úc, chặng đường rải khắp các châu lục đó, không thể thiếu sự giúp đỡ của anh.

Một buổi sáng đầu tiên của kì nghỉ lễ như vậy đó.

--

--

Luis Nguyen
Luis Nguyen

Written by Luis Nguyen

0 Followers

Hey Duy, don’t make it bad. Take a sad song and make it better.

No responses yet