Sydney, mưa.
Mưa, trắng xoá cả góc trời, trắng cả nỗi nhớ em quay quắt, mưa tầm tã hắt vào đáy mắt của những kẻ lầm lũi bước đi vội trong giờ tan tầm.
Cũng một ngày mưa hôm đó, bất chợt tôi gặp em. Nụ cười của em xinh như một làn tia nắng mỏng manh giữa phố đông giăng giăng kín từng hạt mưa xám xịt dày đặc. Mình quen nhau, bất chợt cũng như cơn mưa rào đang đổ từng hạt phập phồng rơi rớt trên chiếc ô đầy màu sắc của em. Giật mình thẫn thờ, tôi tìm cớ hỏi tên. Tôi quen em từ ngày đó.
Sydney hôm nay lại mưa, hiu hắt từng giọt u hoài. Ngồi cafe một mình lơ ngơ tôi tìm bóng hình ai đó, có đi về cùng tôi. Nhưng mưa kia, mang tình tôi đi mãi, mang cả nụ cười em, thênh thang về nơi nao. Mưa rơi chiều trên phố, giờ em đi về cùng ai.
Mưa, thầm dặn ai đó đi về đừng để ướt mái đầu xanh…
Sydney, 2020.
================================
Hôm nay mưa to quá các bác ạ, chiều tan giờ làm không muốn về nhà, ra ngồi cafe vẽ phố chơi. Còn đoạn văn trên là mình chém gió tý cho nó giống cảm xúc ngày mưa.